Nếu chị quyết định tham gia bảo hiểm nhân thọ sớm thì đâu đến nỗi...
Mục lục [Ẩn]
Anh là công nhân, lương tháng chỉ khoảng 9 triệu, còn vợ anh thì ở nhà mở quán tạp hóa nhỏ, tháng cũng chẳng được bao nhiêu. Hai vợ chồng anh chắt chiu làm lụng 5 năm trời, vay mượn bạn bè, người thân nên cũng mua được một căn nhà nhỏ gần nhà tôi. Lúc anh chị chuyển đến, tôi vui lắm vì thế thường xuyên sang chơi, hai bên gia đình khá là thân thiết với nhau.
Rồi thời gian dần trôi, tôi ngày càng bận rộn với sự nghiệp nên thi thoảng mới về thăm nhà, dần dần cũng ít sang chơi nhà anh chị. Đột nhiên, công ty cử tôi vào Sài Gòn làm Giám đốc để ổn định và phát triển chi nhánh mới tại đây. Tất nhiên, tôi rất vui và hào hứng, liền nhận lời ngay lập tức. Công ty cho tôi 2 tuần để sắp xếp thời gian, công việc cá nhân. Dịp đó là gần đến ngày lễ Vu Lan, tôi đang không biết lựa chọn món quà gì cho bố mẹ trước khi đi thì được cậu bạn thân gợi ý:
Bảo Hiểm Nhân Thọ đi ông ơi, mua cho bố mẹ cực kỳ ý nghĩa luôn. Vừa được bảo vệ, vừa được tích lũy, vững vàng tương lai lại còn an nhàn hưu trí.
Ừ nhỉ, thế mà tớ lại không nghĩ ra, hẹn cậu chiều mai đến nhà tớ làm cho bố mẹ một hợp đồng bảo hiểm nhé.
Bảo hiểm nhân thọ: Món quà ý nghĩa chúng ta nên dành tặng cho nhau
Sở dĩ tôi đồng ý ngay vì chính bản thân tôi cũng đang tham gia bảo hiểm nhân thọ được gần 1 năm nay, thấy sản phẩm này vô cùng hữu ích. Trong một lần không may ngã cầu thang, tôi đã được bảo hiểm chi trả toàn bộ với số tiền 18 triệu đồng nằm viện 1 tuần. Và người tư vấn cho tôi tham gia ngày ấy không ai khác, chính là cậu bạn bây giờ.
Xem thêm: Nên mua bảo hiểm nào cho bố mẹ già?
Chiều hôm sau, cậu bạn đến nhà tư vấn cho bố mẹ tôi. Tôi là một người rất tài giỏi trong gia đình nên bố mẹ vô cùng tin tưởng. Hầu hết những quyết định của tôi, bố mẹ đều đồng ý. Lúc đến nhà tư vấn, có cả chị hàng xóm sang chơi. Vậy là tôi mời chị ở lại ngồi nghe, nếu thấy ý nghĩa và cần thiết thì mới tham gia.
Thấy chị khá hứng thú nên tôi nói thêm: Chị ơi, bảo hiểm nhân thọ rất tốt, cả nhà em bây giờ có đủ cả rồi, phí cũng không cao lắm, hai anh chị nên tham gia đi ạ, em nghĩ ai cũng cần có. Bạn tôi được đà, tiến đến tư vấn rất nhiệt tình. Cuối cùng, chị nói: Cảm ơn em nhé, để tối chị về bàn lại với anh nhà đã, có gì chị sẽ liên lạc với bạn tư vấn này nhé.
Dạ vâng chị. Anh chị nên tham gia, càng sớm, càng tốt ạ.
Thời gian cứ thế trôi đi, thế mà đã đến ngày tôi phải lên đường. Hợp đồng bảo hiểm của ba mẹ tôi đã được ký kết, giờ chỉ cần chờ sau 21 ngày quyết định là chính thức có hiệu lực. Cũng vì quá bận rộn sắp xếp công việc cá nhân, tình cảm, gia đình nên tôi quên mất việc sang thăm nhà chị hàng xóm và hỏi về hợp đồng bảo hiểm. Vào Sài Gòn làm việc, cứ ngỡ anh chị nhận thức được tầm quan trọng của bảo hiểm nhân thọ nên quyết định mua sau đó. Ai ngờ.
Ngày tôi trở về, không còn thấy anh chị ở bên nữa, thay vào đó là tài sản đang được niêm phong bởi ngân hàng. Khi nghe mẹ tôi kể lại, tôi mới bàng hoàng:
Sau khi con đi vài hôm, chị có sang chơi và bảo: Gia đình chị mới mua nhà xong, chưa trả hết nợ nên không muốn mua ngay. Chị biết bảo hiểm nhân thọ rất tốt nhưng chắc phải đợi vài tháng nữa, khi kinh tế gia đình ổn định mới dám tham gia.
>>> Xem thêm: Người tham gia bảo hiểm nhân thọ là người biết suy nghĩ chín chắn cho tương lai
Rồi chồng chị quyết định buổi tối đi làm về sẽ chạy xe ôm công nghệ để kiếm thêm thu nhập trả nợ. Với lại, anh chị cũng có ý định sinh con trong thời gian tới nên cần nhiều tiền hơn. Chuyện không có gì đáng nói nếu như buổi tối hôm đó, trời không bất ngờ đổ cơn mưa, tầm nhìn kém khiến anh gặp tai nạn nghiêm trọng. Lúc đó đã là gần 10h tối, anh chạy nốt chuyến cuối rồi về với gia đình thì bất ngờ trời đổ mưa rất to, kèm theo gió lớn. Trong lúc hoảng loạn, chiếc kính của anh vô tình rơi xuống đất, anh đi vào đoạn đường vắng, nghĩ không có ai vì trời đã khuya, cộng thêm mưa lớn nên đi nhanh hơn bình thường.
Nhưng...
Anh không để ý rằng, dưới mặt nước ngập sâu trên đường là một ổ gà khá lớn. Xe anh vấp phải, tay lái anh loạng choạng, va vào bức tường nhà dân gần đó. Anh bị chấn thương sọ não và gãy tay trái, chân phải. Chi phí điều trị tất cả hết gần 400 triệu đồng, chị vay mượn người thân không đủ nên đành phải cắm ngôi nhà đang sinh sống để có tiền chữa trị cho anh. Sau hơn 1 tháng điều trị, anh đã khỏe nhưng vẫn chưa thể đi làm ngay. Hết thời gian trả nợ, ngân hàng đến niêm phong tài sản thế chấp là ngôi nhà của 2 vợ chồng. Vậy là anh chị phải dọn ra ngoài sinh sống trước khi tôi về được khoảng 2 tuần.
Thật không ngờ, tôi vừa thương vừa trách chị. Nếu lúc đó chị quyết định tham gia bảo hiểm nhân thọ thì giờ đâu đến nỗi. Theo như tôi được biết, với trường hợp thương tật như của anh thì bảo hiểm nhân thọ chi trả rất lớn, lên đến 300% số tiền bảo hiểm. Chính điều này cũng đã được cậu bạn tôi xác nhận. Số tiền 400 triệu kia, nếu mua sản phẩm bảo hiểm mệnh giá khoảng 15 triệu/năm kèm theo vài gói bổ trợ hữu ích nữa thì ít nhất cũng được chi trả đến 70%. Số tiền còn lại có thể vay mượn bạn bè, người thân, hoặc ngân hàng, rất dễ dàng để trả.
Xem thêm: Bảo hiểm nhân thọ: Tại sao cứ phải ước trong khi chúng ta có thể làm điều đó sớm hơn...
Tôi chuẩn bị ít quà và một chút tiền mặt giấu trong món quà (vì tôi biết nếu đưa tiền trực tiếp chị sẽ không nhận) sang thăm, động viên chị. Ngồi nói chuyện với tôi, chị không ngăn được những giọt nước mắt cứ thế nối đuôi nhau tràn xuống hai gò má. Chị nhìn tôi mà chạnh lòng:
Giá như ngày ấy chị nghe theo lời em, tham gia bảo hiểm nhân thọ sớm thì bây giờ đâu đến nỗi...
Đóng góp bài viết của các bạn bằng cách gửi bài viết Tại đây
Theo thị trường tài chính Việt Nam
Bình luận
Nếu bị báo cáo vi phạm quá 10 lần sẽ bị banned nick.
Mới nhất
Cũ nhất
Bình luận hay nhất